Thương là người chị, người bạn luôn đồng cảm và thấu hiểu và giúp đỡ Hồi mỗi khi cô gặp khó khăn. Nhưng người chị ấy đã đột ngột hy sinh khiến Hồi buồn mãi không nguôi.
Cường đã khỏe lại, phải rời bệnh xá để vào chiến trường, ngày chia xa này biết trước sẽ tới, cả Hồi và Cường đã chuẩn bị cho sự chia tay này nhưng để đối mặt với nó chẳng dễ dàng gì. Cường thương nhớ Hồi vì hương thơm mái tóc thì khi lên đường, anh cũng chỉ mang theo mùi hương ấy để nhớ mãi thôi. “Chiếc khăn này sẽ là hành trang mang theo mùi hương tóc của em. Sẽ đi cùng anh đến ngày chiến thắng”.
Ở lại trạm xá, Hồi có Thương là người chị thân thiết chia sẻ mọi chuyện buồn vui với cô. Đến cả những lá thư Cường gửi về từ chiến trường cho Hồi, cô cũng chia sẻ với Thương. Việc Thương viết thư để động viên Luân, Hồi cũng nắm rõ. Hồi chờ đợi từng tin của Cường dù anh mới vào chiến trường có 2 tuần. Cả Hồi và Thương đều có người yêu đang ở cùng mặt trận vậy nên họ có nhiều điều để tâm sự, chia sẻ và thấu hiểu nhau hơn.
Thương tâm sự: “Xe anh Luân bị trúng bom, anh bị bỏng toàn thân, bị cụt cả hai chân. Anh ấy điều trị mấy tháng trời, vừa mới được ra Bắc, chị cũng vừa mới biết xong. Nếu không có những lá thư của chị, thì chắc là anh không có động lực sống”. “Thông qua những lá thư ấy, chị sẽ tiếp thêm động lực cho anh”, Hồi nói. Thương xác định sẽ đón Luân về cùng chung sống, sẽ sinh những đứa con đề bù lại những mất mát, thiệt thòi mà chiến tranh đã gây ra cho anh. Tình yêu của Thương chính là nguồn động lực, cảm hứng để Hồi tin vào tình yêu và tiến đến với Cường.
“Bác Thương mạnh mẽ lắm con ạ! Bác luôn hết mình xả thân vì thương bệnh binh. Kể cả trong tình yêu, khi biết bác Luân cụt cả hai chân bác ấy vẫn viết thư động viên để bác Luân an tâm vượt qua”, bà Hồi xúc động kể lại cho Nhớ.
Kết quả của tình yêu giữa Cường và Hồi ngày một lớn lên trong bụng, nếu không có chị Thương ‘bao che’ cho thì Hồi cũng gặp không ít phiền phức với sự dò xét, tò mò của mọi người ở đơn vị. “Bác ấy cũng đã tiếp thêm nghị lực để mẹ giữ lại con trong những ngày tháng khó khăn đó”, giọng bà Hồi đều đều.
Rồi bà Hồi nhớ lại hình ảnh đau buồn nhất, đó là khi Thương ra đi vĩnh viễn khi đang làm nhiệm vụ. Sự ra đi đột ngột của Thương khiến Hồi áy náy và lo thay cho Luân, người yêu Thương. Hồi sợ rằng, thiếu vắng những lá thư của Thương, Luân sẽ không vượt qua nổi. Và khi nhận được thư của Luân gửi cho Hồi, cô đã mạn phép đọc nó và hồi đáp thay Thương. Hồi đã ‘cả gan’ duy trì niềm tin ấy giúp Luân – người ở hậu phương.
Nhưng Luân đã phát hiện ra ngay khi nhận lá thư đầu tiên, bởi “họ yêu nhau như thế làm sao có thể không nhận ra người biên thư cho mình là một người khác” như Hồi lý giải với Quý. Khi Quý về Bắc, Hồi đã nhờ anh mang toàn bộ kỷ vật của Thương để trao lại cho Luân. Tình yêu của Thương dành cho Luân chắc chắn là động lực lớn để cô vượt qua những khó khăn khi một mình mang thai và sinh con trong chiến trường ác liệt.
Nghe mẹ kể lại chi tiết bố ra Bắc, Nhớ liền thắc mắc điều này khiến bà Hồi bối rối giải thích. Liệu bà Hồi có kể lại toàn bộ câu chuyện tình cảm trong quá khứ cho con gái?
Phim Không thời gian phát sóng vào lúc 21h hàng ngày trên sóng VTV1.